Đã hơn 30 năm đã qua, đây là thời điểm mà tôi có những nhìn
nhận một Thế giới, một đất nước đang có nhiều biến động, một trực giác cho thấy
sẽ có một sự bùng nổ và thay đổi lớn. Tôi là một công dân Việt Nam, một người
yêu nước, một người yêu dân tộc mình và là người đam mê làm kinh tế, tôi không
quan tâm nhiều lắm đến các vấn đề chính trị, đảng phái nhưng những sự kiện vừa
qua không thể khiến chúng ta “bình tâm
như vại”, có lẽ người dân VN đã được làm kinh doanh trong một môi trường mà
ít ai quan tâm đến yếu tố vĩ mô “chính trị”
bởi ai cũng biết chúng ta cần biết nó để thích nghi để có những sách lược phù hợp.
Yếu tố vĩ mô này có thể thay đổi hoàn toàn cục diện kinh doanh của bất kỳ một Tập
đoàn lớn nào chứ đừng nói đến doanh nghiệp nhỏ và vừa, nó có thể đảo lộn từ
thành công sang trắng tay, từ không thành gia sản đồ sộ chỉ trong vòng một đêm.
Chỉ trong vòng một năm qua, có những sự kiện trong nước và
thế giới đã khiến người dân vô cùng quan tâm, quan tâm hơn cả những sự kiện lớn
trong nước như: bầu cử Quốc hội, bầu cử lãnh đạo đất nước. Chắc ai cũng biết đó
là những sự kiện gì? Việc gây ô nhiễm môi trường của Formosa, việc khách Trung
Quốc gây náo loạn tại Việt Nam, việc 2 máy bay quân sự Việt Nam bị sự cố … Còn
Thế giới thì sao? Việc đảo chính bất thành của Quân đội Thổ Nhĩ Kỳ, việc tòa án
bác bỏ đường lưỡi bò của Trung Quốc và một sự kiện khiến tôi kinh hoàng nhất đó
là việc Trung Quốc phá hủy “nền văn hóa lớn
của Thế Giới” ở Tây Tạng. Chúng ta hãy xâu kim tất cả những sự kiện có liên
quan đến Trung Quốc, một nền kinh tế phát triển nhanh chóng nhưng thiếu sự bền
vững này. Một nền kinh tế chạy theo sản lượng, số lượng, giá rẻ và bất chất mọi
đạo đức kinh doanh, không phải ngẫu nhiên mà các Tập đoàn kinh tế lớn Thế giới
lần lượt rời bỏ sự đầu tư ở Trung Quốc. Và dường như Trung Quốc đang thực hiện
chính sách mị dân với việc nhồi nhét “tinh
thần dân tộc cực đoan” đối với người dân của họ, cắt mọi liên lạc với Thế
giới bên ngoài với việc chặn Internet, kiểm soát nội dung Internet một cách chặt
chẽ, xây dựng các mạng xã hội riêng và cấm sử dụng Facebook…
Những doanh nhân Việt Nam, đại đa số đều có mối quan hệ kinh
doanh với các đối tác Trung Quốc và thậm chí phụ thuộc vào họ rất nhiều, rõ
ràng họ đang có một chiến lược dài hạn đối với đất nước chúng ta và chắc hẳn
không phải là một ý đồ tốt. Họ đưa hàng giá rẻ và độc hại để phân phối cho người
tiêu dùng, và chính những người làm thương nhân trong nước đã tiếp tay cho họ. Và
một ngày nào đó chính con cháu chúng ta là người lãnh hậu quả, số phận quốc gia
sẽ như thế nào nếu không thoát ra sự kìm kẹp của họ.
Ngẫm lại và so sánh với những tỷ phú khác trên Thế giới như
những tỷ phú Bill Gate, Mark Zuckerber, Warren Buffett… bạn sẽ nhận thấy họ là
những người thành tâm và nhân hậu, họ lúc nào cũng nhiệt huyết làm giàu, họ
hăng say làm việc không phải vì đam mê của cải mà bởi một sự đam mê, một khao
khát tốt đẹp, bạn có thể cảm nhận sự nhân hậu của họ khi họ
phát biểu, nói chuyện và những việc họ làm. Trái với những tỷ phú ở Trung Quốc, đa số đều giàu lên
từ bất động sản và có một sự tiếp tay không nhỏ từ những người cầm quyền… một
triết lý làm giàu ích kỷ và bạn sẽ thấy rõ điều đó qua cách sống xa xỉ của gia
đình họ.
Đã đến lúc những doanh nhân Việt chúng ta cần bình tâm, vững
tin hơn nữa, hãy tiếp tục hành động, sáng tạo một sản phẩm, dịch vụ khác biệt và
có giá trị với người tiêu dùng, đừng học theo cách kinh doanh người Trung Quốc,
làm hàng giá rẻ, sản xuất tràn lan để rồi sau đó phải đối mặt với tình trạng dư
thừa hàng hóa, cạnh tranh về giá. Tôi chia sẻ điều này không phải vì sự “kích động tinh thần dân tộc” mà tôi muốn
chúng ta hành động vì tương lai của con em chúng ta vì một xã hội tốt đẹp hơn,
chúng ta cần có nghĩa vụ và trách nhiệm lớn hơn khi chúng ta là những doanh nhân
Việt. Chúng ta cần đoàn kết, vững tâm và hãy cảnh giác với những đối tác đến từ
Trung Quốc, đừng vì cái lợi trước mắt mà làm hại người tiêu dùng, tiếp tay phân
phối và sản xuất những mặt hàng kém chất lượng và độc hại cho người Việt. Hãy để
Thế giới biết rằng người Việt chúng ta luôn khao khát, sáng tạo và chân thành.